VA CHẠM - TIỀN TRUYỆN

Lời cuối sách

trước
tiếp

VA CHM

Tác gi: Hiu Xuân

Người dch: Tàng Thư Quán

Lời cuối sách

Tôi là một người thường xuyên giãi bày tâm trạng, thích mặt tích cực của mỗi người, kết thân với đủ loại bạn bè, thường viết về những người có cá tính mạnh mẽ tốt đẹp. Lúc bắt đầu viết “Va Chạm”, tôi không ngờ sẽ nhận được sự ủng hộ của nhiều người như vậy, đây chính là vinh dự đáng quý nhất trong cuộc đời tôi.

Tôi thích Trịnh Diệu Dương vì tình yêu mà cậu ấy dành cho Trần Thạc. Cậu ấy là kẻ chiến thắng với vẻ ngoài ngang ngược mà trong tim lại rất ngọt ngào, luôn luôn có thể khơi dậy sự yêu mến trong lòng người viết truyện, Trịnh Diệu Dương thoạt nhìn là một người đàn ông hoàn hảo, nhưng về chuyện tình cảm lại vô cùng cố chấp, còn chưa được chơi bời thỏa sức thì đã bị Trần Thạc trói chặt rồi.

Còn Trần Thạc, cậu ấy là một người luôn thu hút người khác, có sức hấp dẫn trời cho, tính cách nhẫn nại, nhưng cậu ấy chỉ là một Trần Thạc chân thực nhất khi ở trước mặt Trịnh Diệu Dương. Người khác thấy Trần Thạc là người bĩnh tĩnh giỏi kiềm chế, thâm sâu quyết đoán, thật ra bản chất lại khá hoang dã cộng với đôi chút khờ khạo, khi va chạm với Trịnh Diệu Dương, có thể tạo nên một sự bùng cháy đẹp mắt vô cùng.

Màn quyết đấu đặc sắc diễn ra ngay từ lần đầu gặp gỡ, sự thăm dò mờ ám, sự truy đuổi giảo hoạt, đã dốc sạch toàn bộ tình yêu của hai người; hai trái tim dây dưa không rõ, hai người đàn ông mạnh mẽ độc lập, lại hấp dẫn nhau một cách trí mạng. Thông qua câu chuyện này, tôi muốn thể hiện sự kiên vững vàng trong đời người, sự ăn ý sống còn, sự thân mật máu xương hòa trộn không thể thay thế nổi.

Tình yêu là sự tin phục đối phương, tình yêu là sự tán thưởng, cho dù đứng ở đỉnh cao xã hội, nếu mất đi người đó thì cũng là mất đi chính mình. Không có sự tổn thương ràng buộc vứt bỏ tình yêu để giữ lấy danh lợi, không có sự lột trần xấu xí, sự ràng buộc giữa những say mê điên cuồng, sự mềm mỏng giữa những thô bạo, nâng đỡ lẫn nhau trong cơn túy lúy vì tình, nhiều lần hồi sinh từ đám tro tàn, giữa những âm mưu tranh đấu lại có được những tình cảm đáng quý như vậy, cho nên mới nói, cuộc sống luôn mang cho người ta hi vọng, đây cũng là lý do tôi viết cuốn “Va Chạm” này.

Tôi khá tin vào duyên phận, cũng muốn gửi tặng nó đến những người bạn giống như tôi, những người thật lòng quý trọng cả câu chuyện tình yêu cuồng nhiệt giữa Trịnh Diệu Dương và Trần Thạc, mong rằng có thể được cùng các bạn giữ lại những rung động cùng ước mơ thẳng thắn nhiệt tình này. Cảm ơn các bạn rất nhiều!

Hiểu Xuân 


Vui lòng click vào dấu mũi tên để lùi hoặc sang chương kế tiếp