SƠN HÀ VĨNH TỊCH

REVIEW SƠN HÀ VĨNH TỊCH

trước
tiếp

Sơn Hà Vĩnh Tịch là đam mỹ lịch sử với hai nhân vật chính là Lý Tòng Gia (vua cuối cùng của triều Nam Đường) và Triệu Khuông Dận (vị hoàng đế khai quốc nhà Tống). Yêu hận của họ diễn ra giữa thời loạn lạc, thiên hạ phân tranh. Sự bi thương và hào hùng thẫm đẫm màu loạn thế, khiến cho mọi thứ như phủ một màu xám nhàn nhạt, bi ai mà diễm lệ, lắt léo sự, thấm đẫm tình, khiến cho người bị cuốn vào từ lúc nào không hay.

Triệu Khuông Dận và Lý Tòng Gia là những người làm chủ thiên hạ, nhưng cũng không thể thoát khỏi vòng quay của bánh xe lịch sử, khi mà chính người này phải là kẻ thù diệt quốc của người kia. Và người kia cho dù có nhìn thấu hồng trần đến đâu, cũng không tránh khỏi bản thân phải hận, phải tìm cách đền lại công đạo cho người dân nước mình.

Lý Tòng Gia là lục hoàng tử của Nam Đường, là một nam tử “phong nhã nhập cốt tủy” – mỗi bước đi, mỗi động tác của y đều toát lên khí khái hoa lệ của Giang Nam. Y tự tin, bình thản, ôn hòa, thấu triệt, không thích quyền vị, không ham tranh đoạt, lý tưởng của y là đứng ngoài trần thế, làm một Chung Sơn ẩn sĩ, làm một ngư phủ “giữa dòng khói sóng thật tự do”. Thế nhưng, y không làm được. Vì ngôi vị Thái tử, huynh trưởng Lý Hoằng Ký từng bước bức bách, muốn lấy mạng y để đoạt lấy giang sơn Nam Đường.

Triệu Khuông Dận là sát thủ do Lý Hoằng Ký phải đến để giết Lý Tòng Gia. Lý Tòng Gia biết hắn là ai, nhưng lại thản nhiên để cho hắn ở lại bên người. Không phải y ngây ngô không hiểu, mà là hiểu quá rõ, muốn dùng tính mạng đánh cược nhân tình, cuối cùng thua trong tay Lý Hoằng Ký, lại thắng được tâm Triệu Khuông Dận.

Hắn muốn tặng cho y một thiên hạ.

Thế nhưng cuối cùng, hắn lại lấy đi thiên hạ của y.

“Thiên hạ và ngươi, ta đều muốn!”. Triệu Khuông Dận cao ngạo mà quyết tuyệt, khiến cho tâm Lý Tòng Gia không khỏi sững sờ, “Nếu ngươi còn dám bội ước, ta sẽ hỏa thiêu cả thành Kim Lăng”. Vì Lý Tòng Gia, hắn chung quy vẫn không đành lòng, thứ bị hỏa thiêu không phải thành Kim Lăng, mà chỉ là một trái tim đang rỉ máu.

Một tiễn phá không, bao gồm toàn bộ ái hận sâu trong đáy lòng, mặc dù Triệu Khuông Dận không nghe được câu nói của Lý Tòng Gia, nhưng vẫn hiểu được tâm ý y như trước, chặt đứt một vòng tay cũng không chặt được đồng tâm kết, cho dù bỏ đi bức họa thì làm sao, bóng hình ấy đã vào mắt vào tâm, không xua đi được nữa.

Trước khi binh biến, Triệu Khuông Dận còn có một chút tùy tâm, nhưng sau khi thống nhất thiên hạ, lòng lại trở nên cố kỵ. Hắn không còn là Triệu Khuông Dận tùy hứng, hắn cúi đầu hay ngẩng đầu đều ảnh hưởng đến trăm vạn sinh linh. Hắn không thể như Lý Tòng Gia như sương như khói, hắn là đế vương tâm lạnh mắt trơ. Ái hận của họ, không được thế tục hiểu thấu, càng không được thế tục sở dung.

Cuối cùng, đại điện phong tuyết đã triệt để hủy đi tâm Lý Tòng Gia, y đã biết làm sao để hận, lại phát hiện bản thân không còn sức lực để hận. Một đêm thất tịch, tuyết lạc thiên niên.

***

Sơn Hà Vĩnh Tịch không chỉ là một bộ đam mỹ với tình cảm nam – nam thông thường, mà còn là thế giới của tình huynh đệ, tình phu thê, và trên hết chính là tình người. Vì sao Lý Tòng Gia biết Triệu Khuông Dận là sát thủ đến giết mình, mà y vẫn để cho hắn ở lại trong phủ? Lại cùng hắn trò chuyện, bộc bạch tâm tình? Là bởi vì y tin vào thứ gọi là “lòng người giữa loạn thế”. Y muốn đánh cược xem huynh trưởng Lý Hoằng Ký có thật sự hạ lệnh giết mình. Lý Hoằng Ký thật ra cũng rất đáng thương. Hắn giống như đứa trẻ hoang mang sợ mất đi thứ mình yêu thích – quyền lực. Thế nhưng hắn lại không vứt bỏ được nhân tình, cho nên hắn vùng vẫy, vùng vẫy trong điên loạn, và cuối cùng, chết đi trong điên loạn.

Rồi đến Triệu Khuông Dận thì sao? Bản thân hắn cũng là kẻ cố chấp tin vào tình huynh đệ. Hắn biết Triệu Quang Nghĩa kia là giả mạo, không phải là đệ đệ thật của mình. Nhưng chỉ vì một vòng tay gỗ hai người tự làm trước khi thất lạc, hắn tình nguyện tin tưởng tuyệt đối vào kẻ kia, để cuối cùng dấn đến kết cục bi thảm.

Tiếp đến là tình phu thê hay tình cảm nam – nữ. Đây là một bộ đam mỹ rất đặc biệt, khi mà các nhân vật nữ đều được tác giả tôn trọng và xây dựng cẩn thận. Tình cảm nam – nữ của bộ truyện cũng sâu sắc và đáng trân trọng không kém bất cứ mối tình nào. Lý Tòng Gia và Nga Hoàng thật sự rất giống nhau, từ cách yêu, đến cách hận. Nga Hoàng là một nữ tử diễm lệ ngạo nghễ như phượng hoàng, nàng có được tất cả những thứ thế gian hiếm có, bao gồm cả Lý Tòng Gia. Nàng yêu y, dùng toàn bộ tâm trí và trái tim để yêu y, trút bỏ toàn bộ cao ngạo để yêu y. Thế nhưng, cũng dùng toàn bộ cao ngạo và quyết tuyệt để hận y.

Dùng chính bản thân mình để tổn hại người mà mình yêu thương nhất – đây là cách mà Nga Hoàng trả thù Lý Tòng Gia, cũng là cách mà Lý Tòng Gia trả thù Triệu Khuông Dận. Tình cảm mà A Thủy dành cho Hồng Tụ, Triệu Quang Nghĩa dành cho Vân Giai, hay Nữ Anh dành cho Lý Tòng Gia,… đều rất đáng trân trọng và để lại ấn tượng rất sâu.

Tất nhiên, vì đây là tiểu thuyết lấy bối cảnh loạn thế và chuyển giao thời đại, nên ngoài yếu tố tình cảm, thứ không thể thiếu được chính là không khí hào hùng, bi thương của một giai đoạn lịch sử đầy biến động. Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa sự thật và hư cấu, giữa tình cảm và chiến tranh, giữa yêu thương và thù hận… đã tạo nên một Sơn Hà Vĩnh Tịch vô cùng đáng đọc.

Tàng Thư Quán


Vui lòng click vào dấu mũi tên để lùi hoặc sang chương kế tiếp