SƠN HÀ VĨNH TỊCH

SƠN HÀ VĨNH TỊCH

Đánh giá: 10/10 từ 0 lượt
Tên gốc: Sơn Hà Vĩnh Tịch
Nguồn: Tấn Giang
Tác giả: Nhất Hàn A
Convert bởi: Tàng Thư Quán
Thể loại: Đam mỹ cổ trang, cung đình lịch sử, giang sơn thiên hạ, loạn thế phân tranh, cường công cường thụ, ngược luyến tình thâm.

Lý Tòng Gia trải qua một hồi thịnh thế, tưởng rằng có thể vui ca thiên hạ, không phải y không hiểu, mà là hiểu quá rõ, cho nên muốn dùng giang sơn cược tình. Đối mặt với áp bức của huynh trưởng, có thể thật sự “giữa dòng khói sóng thật tự do”[1]?

Phượng Hoàng đài thượng phượng hoàng du[2], một người bội ước, một người khổ sở chờ, từ nay về sau kẻ Nam người Bắc, vạn dặm bi thương.

Triệu Khuông Dận dọc ngang nam bắc, giữa mưu mô toan tính, lợi dụng tranh đoạt, ngẫu nhiên nhìn thấy một bích y nhân, loạn không phải là nhân thế, mà là nhân tâm. Từ đó về sau vĩnh viễn lưu luyến “dạ vũ nhuộm thành thiên thủy bích”[3].

Bởi vì quá yêu, cho nên nguyện ẩn nhẫn để được đứng bên người đó. Bởi vì quá yêu, cho nên điên cuồng hủy đi khí khái của người kia, để xem y còn có cách nào phong hoa tuyệt diễm. Cho đến khi thành Kim Lăng bị phá, còn lại chỉ là một gốc hồng mai như máu.

Một thân Giang Nam mưa bụi, dung hoa tạ hậu, chung quy một hồi, sơn hà vĩnh tịch.

Chú thích:

[1] Một câu thơ trong bài “Ngư phủ kỳ 1” của Lý Dục.

[2] Chim phượng hoàng bay qua Đài Phượng Hoàng.

[3] Thiên thủy bích là một loại màu sắc, gần giống như màu lục nhưng có phần trong hơn. “Tống Sử - Nam Đường thế gia” có ghi: Phi tử của hậu chủ Nam Đường Lý Dục một lần nhuộm vải, vô tình để lụa trắng đặt ngoài trời suốt đêm, tơ lụa bị dính sương sớm, biến thành màu lục. Từ đó về sau, tất cả mọi người đều theo phương pháp nhuộm màu này, đồng thời gọi màu lục này là “thiên thủy bích”, đồng thời có câu: Dạ vũ nhuộm thành thiên thủy bích.

 

TÓM TẮT TRUYỆN:


Quyển 1 – Trước khi đăng cơ, tương kiến


Lục hoàng tử Lý Tòng Gia cứu được Triệu Khuông Dận dưới tàng cây, biết rõ bản thân sớm sẽ lâm nguy, vẫn kiên trì tấu một khúc Hưởng Tuyền có một không hai tại Lưu Phong Đình. Độc Thấm Cốt, tuyết Bắc phương, những thứ này thật sự có thể lấy đi tính mệnh của Lý Tòng Gia? Lời hẹn ước tại đài Phượng Hoàng vì sao không tuân thủ? Triệu Khuông Dận ôm hận dời đi, cách biệt thiên lý.

Quyển 2 – Trước khi mất nước


Một chiếc vòng tay bằng gỗ lưu màu thiên thủy bích, ngọn đèn trong An Đông Tự sáng mãi không tắt, ai là Triệu Quang Nghĩa? Nga Hoàng ôm bệnh mà chết, lại có ẩn tình gì? Điệu múa Nghê Thường Vũ Y, tiểu trưởng lão, thì ra đều không phải thật. Ca thán loạn thế nhân tâm, cốt nhục tương tàn, “Thiên hạ và ngươi, ta đều muốn”.

Quyển 3 - Sau khi mất nước


Triệu Khuông Dận đem năm mươi vạn đại quân vây thành, trời giáng đại tuyết như nghi thức đầu hàng, âm mưu điên cuồng lại chỉ vì một chút lòng riêng, “Ta thay ngươi nhận quả báo, thay ngươi phụ thiên thu, cái giá phải trả, là để ta… hiểu được thế nào là yêu hận”.

 BÌNH LUẬN

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

 TRUYỆN CÙNG TÁC GIẢ