HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN

REVIEW 6: CẢM NHẬN "HUSKY VÀ SƯ TÔN MÈO TRẮNG CỦA HẮN"

trước
tiếp

Giới thiệu ngắn gọn về nội dung truyện “Husky và sư tôn mèo trắng của hắn”, đây là bộ tiểu thuyết siêu dài hơn một triệu chữ mà “Nhục Bao Bất Cật Nhục” (Bánh Bao Thịt Không Ăn Thịt) đã hoàn thành vào năm 2018, kể về câu chuyện Đạp Tiên Quân Mặc Nhiên tay đẫm máu tanh sống trở về thời kỳ thiếu niên hơn mười năm trước làm lại cuộc đời, phát hiện ra rất nhiều bí mật mà kiếp trước mình không hề biết, nhận ra tình cảm đã bỏ lỡ, cuối cùng dưới sự trợ giúp của sư tôn mà ngăn trở trần thế sụp đổ, tiêu trừ tâm ma, quay đầu hướng thiện.

“Husky và sư tôn mèo trắng của hắn” cho tôi cảm giác tính logic vô cùng mạnh, giá trị quan cùng cách hành xử của các nhân vật đều phù hợp với hình tượng, lại có sự kiện hoặc thiết lập tương ứng được đặt ra để làm rõ hình tượng nhân vật, đồng thời mỗi nhân vật lại vô cùng chân thực, có thế giới suy nghĩ tình cảm riêng, có dấu vết để lần theo.

Đầu tiên nói đến Sở Vãn Ninh mà tôi thích nhất, y chính trực, lương thiện, nhẫn nhịn, thanh cao nhưng không hề cổ hủ. Sở Vãn Ninh y phục trắng thuần phiêu nhiên thoát tục có thể khá giống với hình tượng các nhân vật tu tiên trong mấy bộ truyện nổi tiếng trước đây, nhưng đọc tiếp sẽ thấy hoàn toàn không giống. Điểm khác biệt lớn nhất chính là toàn bộ sự nghiêm khắc cùng vô tình của y đều là đối với chính mình, còn với người khác, nhất là với các đồ đệ mà mình quan tâm, thì y lại vô cùng yêu thương bao dung che chở, thậm chí có thể vì không muốn làm tổn thương đến chúng mà giảm đi sự phê phán của mình với nhiều thói xấu ở đời. Y đối với Mặc Nhiên càng không cần phải nói, khoảng thời gian tình cảm của họ vẫn chỉ đơn giản là tình thầy trò, đối mặt với đứa đệ tử thật sự phạm vào tội dâm loạn và trộm cắp, y cũng chỉ theo luật mà trừng phạt chứ không hề gia tăng sự khinh thường hay ghét bỏ, nên nhớ dâm loạn chính là thói mà sư tôn coi thường nhất, nhưng sau khi trừng phạt xong thì nên thương y vẫn cứ thương, nên dạy y vẫn chăm chú dạy, giống như cha mẹ, phạt con cái cũng chỉ vì con cái mắc lỗi, muốn sau này chúng trở nên tốt đẹp hơn, chứ không phải vì cảm thấy chúng làm mình mất mặt. Sở Vãn Ninh rất trọng thể diện, nhưng thể diện này do bản thân y tự giữ lấy chứ xưa nay không hề mượn bọn nhỏ gánh cho. Về sau tại Giao Sơn, lúc Mặc Nhiên bắt đầu bị chất vấn, sư tôn cũng là dốc sức ủng hộ đệ tử của mình, người khác thấy sao y mặc kệ, nói chung không cần vài lời tốt đẹp để lấy lòng dư luận. Rồi về sau nữa lúc Mặc Nhiên bị lấy đi linh hạch, vẫn là sư tôn kịp thời đuổi tới cứu lấy Mặc Nhiên. Thật ra lúc này đã bắt đầu có người chất vấn quan hệ hai người không bình thường. Nếu như tác giả viết thành lúc xảy ra chuyện sư tôn cố gắng nhẫn nhịn, chuyện qua rồi mới toàn lực cứu giúp cũng không phải không được. Thế nhưng một sư tôn trong sạch như vậy lại không khiến người kính nể đến thế. Nếu đã lưỡng tình tương duyệt, thì cứ tại đây cùng nhảy xuống bùn dơ, tuyệt đối sẽ không vì giữ sạch lông vũ của mình mà bỏ mặc đồ đệ một mình gánh vác. Đến cuối cùng, khi Mặc Nhiên kiếp trước thật sự phạm vào tội lỗi không thể tha thứ, thì điều sư tôn nghĩ tới vẫn là làm cách nào cứu giúp, giảm bớt tội nghiệt cho Mặc Nhiên, chỉ cần còn một khả năng nhỏ nhoi cũng không muốn giết chết hắn, có thể nói, người duy nhất sư tôn tàn nhẫn chỉ có chính mình mà thôi.

Đối với Sư Muội cũng vậy, thông minh như Sở Vãn Ninh đương nhiên cũng từng hoài nghi, nhưng y chung quy vẫn lựa chọn tin tưởng đồ đệ. Lại nói đến Nam Cung Tứ, đây có thể xem là đệ tử đầu tiên của Sở Vãn Ninh, thời gian y ở Nho Phong Môn cũng không thoải mái gì, nhất là sau chuyện của Dung phu nhân, nhưng vì để cho Nam Cung Tứ không phải chịu nhiều tổn thương mà y đã thật sự nuốt chân tướng vào bụng, chuyện như vậy đối với loại người thanh cao như sư tôn mà nói thì còn khó chịu hơn là nuốt phải con ruồi, nhưng y vẫn làm được.

Trong truyện Sở Vãn Ninh thoạt nhìn giống như thần tiên không dính nhân gian khói lửa, nhưng thực tế y lại là một người vô cùng tiếp đất, khói lửa đầy mình. Y không thèm làm một tiên quân cao cao tại thượng mà nguyện ý hành tẩu giữa hồng trần, làm những việc thực tế cho bách tính. Thuở thiếu niên y vì muốn nhập thế mà tình nguyện rời bỏ Hoài Tội đại sư như thầy như cha, cho dù bị tước đi Linh hạch cũng không muốn ở mãi trên Vô Bi tự. Sau khi nhập thế ở lại đỉnh Tử Sinh, y vẫn luôn nghĩ cách bảo vệ những bách tính cùng khổ không thể mời được mấy vị đạo trưởng tiên quân, còn nghiên cứu ra những món đồ máy giá rẻ. Đó có lẽ cũng là nguyên nhân y chịu ở lại đỉnh Tử Sinh, bởi vì đây là môn phái nhiệt tình cứu trợ bách tính nhất trong Thượng Hạ Tu giới. Nói ra thì sư tôn hiu quạnh là do vấn đề tính cách, tuyệt không phải do kháng cự hồng trần, y chỉ không biết làm sao dung nhập hồng trần. Y không ghét đi ăn cưới, thoải mái thay đổi trang phục yêu thích, dù đó cũng không phải là nơi y mong muốn đến. Y cũng không bài xích hoạt động tập thể, còn biết biểu diễn tiết mục, dù là sân khấu vắng tanh. Y còn biết ghen tị, thấy đồ đệ mình thích ở cùng sư huynh trẻ tuổi xinh đẹp còn biết ghen, ngoại trừ một lần nổi cáu thì còn lại cũng đều bày tỏ sự hâm mộ đối với những chuyện tốt đẹp của tuổi trẻ. Cảm giác ấy tựa như thầy giáo nhìn đám học sinh của mình, nam thanh nữ tú ríu ra ríu rít một chỗ, mà mình lại không có cách nào nhập bọn mà thấy có chút tủi thân, khóe miệng vẫn giương lên một nụ cười bao dung hiền hậu.

Giờ nói đến Mặc Nhiên, Mặc Nhiên kiếp trước yêu Sư Muội hận sư tôn, yêu Sư Muội không được, bèn đem hết ái hận vặn vẹo hóa thành dục vọng vũ nhục trút lên mình sư tôn. Còn Mặc Nhiên kiếp này, mặc dù mang theo thù hận kiếp trước, nhưng lại bắt đầu từ từ bị sư tôn cảm hóa, mà tình cảm đối với Sư Muội cũng chỉ vẻn vẹn dừng lại ở yêu thích một thứ gì đó tốt đẹp chứ không tiến xa hơn. Nếu như nói nguyên nhân là do tuổi tác cùng tâm tính đã trưởng thành, một số chuyện hiểu lầm cũng đã được hóa giải mà không còn thù hận đối với sư tôn nữa, thì còn tình yêu không hề tăng tiến chút nào đối với Sư Muội thì phải giải thích ra sao? Nên nhớ Sư Muội kiếp này trước mặt Mặc Nhiên vẫn là một người lương thiện ấm áp, cũng không hề châm ngòi ly gián, tổn hại gì đến Mặc Nhiên cơ mà? Điểm này cũng là một trong những nguyên nhân tôi vô cùng thích “Husky và sư tôn mèo trắng của hắn”. Trước nay tôi vẫn tự hỏi tại sao trong tình tay ba cứ nhất định phải có một nhân vật nhảy nhót lung tung, làm bộ làm tịch, gây chuyện thị phi, kích động mâu thuẫn thì mới có thể nổi bật ra đâu là chân ái? Chẳng lẽ không thể là cả hai người đều ưu tú tốt đẹp như nhau, ai làm chuyện ấy, không ai cản trở ai, ngay thẳng độc lập làm chuyện mình muốn làm, thoải mái tự nhiên mà thành đôi thành cặp với đối phương? Không drama vẫn xác nhận được ra một đôi, đấy mới là cách yêu bình thường đó!!! Cho đến cuối cùng với sự xuất hiện của Bát Khổ Trường Hận, thì mọi sự khó hiểu trong hành vi và tình cảm của Mặc Nhiên cũng đã được giải thích hợp lý rồi. Mặc Nhiên kiếp trước trúng cổ hoa mà dần dần trở nên cực đoan cục súc, lúc nào cũng nghĩ xấu cho người khác, chỉ có mỗi Sư Muội – người hạ cổ là ánh trăng sáng. Kiếp này Mặc Nhiên vì trúng cổ hoa chưa lâu đã bị nửa mảnh địa hồn của sư tôn áp chế mà thù hận không bị phóng đại, tình cảm cũng không bị ép buộc. Thế là những chuyện tiếp sau dần do chính bản tâm hắn lựa chọn, thù hận được cởi bỏ, suy nghĩ lại sâu hơn một bước, nhận ra mình không có hận sư tôn như vậy, cũng không có yêu Sư Muội như vậy, trải qua nhiều lần khảo nghiệm mới rõ ràng bản tâm của mình.

Sư Muội thì sao, nhân vậy này tập hợp gần hết các plot twist của truyện. Ví dụ như người Sư Muội yêu hóa ra lại là sư tôn chứ không phải Mặc Nhiên. Nhưng điều này cũng không khó giải thích, cậu là một Điệp Cốt Mỹ Nhân Tịch, từ nhỏ đã bị coi là đồ vật, ngoài tình cảm của mẫu thân và tỷ tỷ thì người duy nhất quan tâm cậu, tình nguyện giúp đỡ cậu chỉ có sư tôn mà thôi, hơn nữa sư tôn còn khác với người đời, với sư tôn, Điệp Cốt tộc “là người”, không phải “xem là người”, càng không phải “đồ vật”. Thứ cảm giác tìm được người thừa nhận này, đổi thành ai cũng sẽ động lòng mà thôi. Chỉ có điều chỗ duy nhất tôi cảm thấy không thỏa mãn lắm chính là không ngờ Sư Muội của kiếp trước đến kiếp này lại muốn cường bạo sư tôn, đã vậy còn suýt nữa thành công, cảm giác hơn quá đà, vì trước đó tác giả không hề viết một chữ nào cho thấy dục vọng của Sư Muội đối với sư tôn cả, ngay cả ám thị ẩn dụ cũng không, cho nên nhất thời khó mà tiếp nhận nổi. Không giống như Mặc Nhiên ngay từ đầu đã gắn với dục vọng rồi, Sư Muội là nhân vật đặc biệt như vậy, lại còn là người làm chuyện đại sự diệt thế, tình cảm không phải nên đặc biệt một chút hay sao? Tôi vẫn luôn hi vọng khúc này đổi cách yêu của Sư Muội đi một chút, truyện có thể sẽ mãn ý hơn nhiều (đương nhiên đó chỉ là ý kiến cá nhân thôi), cảm giác Hoa Bích Nam – Sư Muội kiếp trước dục vọng quá lớn, còn Sư Minh Tịnh – Sư Muội kiếp này tình cảm lại quá đạm nhạt, trộn lẫn một chút có lẽ chính là cảm giác mà tôi muốn đó.

Tiết Mông và Nam Cung Tứ – hai đệ tử còn lại của sư tôn, cũng có những câu chuyện của riêng mình. Nam Cung Tứ từ nhỏ mất mẹ, lại có một người cha tam quan bất chính, một thiếu gia ăn chơi như vậy lại có thể trưởng thành đứng đắn không đi chệch cũng không dễ dàng chút nào. Có lẽ nhờ lời sau cùng của mẹ hắn đã kích thích hắn trở thành một Nam Cung Tứ chuyện nhỏ thì gà mờ nhưng chuyện lớn thì không. CP của hắn bị bẻ một phát từ đam mỹ thành ngôn tình cũng khiến nhiều người tương đối bứt rứt khó chịu, nhưng đổi lại một thế giới mà ở đâu cũng là đam mỹ cũng không thực tế. Chẳng vậy mà chút hint chất như nước cất giữa Mai Hàm Tuyết và Tiết Mông cũng bị cua thành nguyên nhân do năm xưa cha mẹ Tiết Mông từng giúp đỡ mẹ của Mai Hàm Tuyết, toàn bộ quan tâm, trêu chọc, giúp đỡ… đều đơn thuần là tình bạn cùng báo ân, tác giả lái lụa như vậy chúng ta cũng phải tỏ ra hợp tác tin vậy thôi.

Tóm lại, “Husky và sư tôn mèo trắng của hắn” kết cấu chặt chẽ, dài nhưng không lê thê, rất nhiều chỗ đều cài cắm manh mối để lần theo, đến khi bạn đọc tới chân tướng sẽ ồ lên một tiếng thì ra là vậy. Không ai có ánh hào quang nhân vật chính, cũng không có cảm giác nói nhảm vài câu là có thể tùy tiện giải quyết khó khăn. Vấn đề duy nhất của truyện chính là lái xe quá nhiều, tốc độ quá nhanh, cua vô lăng quá gắt, có chút say xe. Xin báo trước để thắt dây an toàn, cảm ơn!!!

Tàng Thư Quán


Vui lòng click vào dấu mũi tên để lùi hoặc sang chương kế tiếp